webnovel

Chương 5: Quyết định

Cùng lúc này, tại một căn nhà cấp bốn, một thiếu niên dáng người mảnh khảnh khoác trên người một chiếc áo hoodie trùm đầu chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt trắng nõn đang vội vàng từng bước từng bước đi ra khỏi cửa sau đó rẽ sang con đường hướng về phía tây trên tay hắn là một tấm bản đồ. Được biết lộ trình của tấm bản đồ trong tay hắn đang hướng đến khu rừng biên giới của cư dân nông thôn và cư dân thành thị.

Thiếu niên này di chuyển gấp gáp, hơi thở hắn bắt đầu loạn nhịp tựa hồ như đang rất vội vã, trên đường đi hắn cảnh giác nhìn bốn phương tám hướng xung quanh mình. Mất khoảng 1 tiếng đi đường mới tiến sát vào khu rừng nhưng vào đúng lúc này đằng sau phía thân cây cách hắn vài mét có tiếng nói vang ra:

"Quả nhiên trực giác của ta không hề sai ngươi chắc chắn sẽ chạy trốn vào đây"

Thiếu niên trùm lên chiếc mũ hoodie thực chất là Chu Tiến, hắn không hề bơi sang bờ bên kia phía thôn Trang Quan mà đi theo hướng mật đạo của thôn rồi quay lại nhà mình chờ thời cơ để đào tẩu khỏi đây. Sau khi nghe thấy tiếng nói phía bên kia lông mày hắn nhíu chặt, hắn đã tính toán rất kĩ nhưng vẫn bị tên này nhìn ra, lúc này hắn đã nhận ra đối phương bên kia không phải người tầm thường, hắn xoay người định chạy thoát nhưng người kia chỉ nợ một nụ cười mỉa mai:

"Muộn rồi"

Sau đó hắn giậm chân xuống đất lấy đà nhẩy một cú thật xa nguồn năng lực viền đỏ trên khuôn mặt hắn chảy xuống bàn chân phải của mình rồi đá một cú trực diện về phía Chu Tiến. Cú đá trúng thẳng bờ vai của thiếu niên này, Chu Tiến không kịp phản ứng lập tức bị uy lực của cú đá làm văng xa cơ độ là mười mét, hắn phun ra một ngụm máu, xương bả vai của hắn đã gãy, Chu Tiến đau đớn nhưng hắn không kêu một tiếng mà cố gắng vùng vẫy đứng dậy để chạy tiếp.

Nhưng chưa kịp dừng lại thì trên tay của tên kia lại rút ra khẩu súng rồi bắn vào bàn chân của hắn, Chu Tiến mất hoàn toàn năng lực để rút lui, hắn nở một nụ cười lạnh rồi nói:

"Tại sao lại nhắm vào ta?"

"Trực giác của ta mách bảo rằng trên người của ngươi đang có thứ mà bọn ta cần tìm"

"Vậy thì trực giác của ngươi sai rồi"

"hahaha, thú vị, rất thú vị, xin giới thiệu với ngươi một chút ta tên là Taylor Rookery, trưởng quan của tiểu đội tìm mẫu gen 001 này, ta đã được tiêm thuốc gen cấp độ trung cấp, ta có năng lực phân tích trực giác của mình, mỗi trực giác ta đưa ra đều chiếm mức độ chính xác lên đến 99 phần trăm. Vì thế cho nên ngươi không cần phải giấu ta làm gì mau chóng đưa nó ra đây nếu ngươi làm tâm trạng ta vui nên một chút ta có thể giữ cho ngươi một con đường sống."

Chu Tiến vẫn giữ nụ cười, trên môi hắn lúc này chứa đầy máu đỏ, thân thể thì thê thảm, hắn nói với giọng điệu yếu ớt:

"Trước sau gì ta cũng chết thôi cho nên xin lỗi ngươi trước nhé, hahaha"

Tên trưởng quan kia vẫn rất bình tĩnh, hắn nói tiếp:

"Nói cho ngươi một tin tức bí mật, ta đã bắt tất cả lũ trẻ ở trong làng, nếu ngươi còn chậm trễ ta không chắc chuyện gì sẽ xảy ra đâu"

"Ngươi không cần phải uy hiếp ta, ta vốn chỉ có một người thân nhưng ông ấy đã chết rồi, còn sự sống chết của những đứa trẻ kia có liên quan đến ta sao. Vẫn là để ngươi phải khổ sở rồi"

Lời Chu Tiến nói ra 100 phần trăm là sự thật, trước giờ hắn là một người chỉ quan tâm đến bản thân, hắn không tin tưởng bất kì ai cả ngoại trừ người thầy đã chết kia nên khi hắn biết ngôi làng mình đang sinh sống đã bị hủy diệt hắn chẳng có cảm xúc gì cả. Đó là lý do vì sao suốt muời tám năm cuộc đời hắn chỉ khóc duy nhất một lần.

Sau khi nghe được những lời đanh thép của Chu Tiến, tên trưởng quan bắt đầu nhíu mày:

"Ồ vậy sao, nhưng ngươi có biết kết cục của bọn chúng sẽ ra sao không, nếu ta tiêm thuốc gen cho người chưa đủ 18 tuổi thì sao nhỉ, chắc ngươi chưa từng được nghe về điều này, sau khi tiêm mẫu gen hạ cấp vào bọn chúng sẽ xảy ra hiện tượng xung đột gen bên trong trong cơ thể sau đó thân thể bọn chúng sản sinh ra loại kí sinh trùng kiểm soát toàn bộ vùng não. Bọn chúng sẽ trở thành hình dạng của một con dã thú hình người, ta sẽ để cho bọn chúng ăn thịt toàn bộ người dân trong làng sau đó sẽ đưa chúng nó sang các làng lân cận khác để làm điều tương tự. Ngươi phải hiểu quý tộc phía trên đã muốn thanh lý một số vùng nông thôn đi rồi nên ta là đang tự tay làm việc tốt cho bọn chúng."

Chu Tiến hoảng hốt, hắn không thể nghĩ được lại có chuyện này, hắn tiếp tục nói:

"Sau khi đạt được mục đích ngươi sẽ làm gì tiếp theo với bọn chúng?"

"Đương nhiên những con đạt tiêu chuẩn sẽ được đem về sàn đấu ngầm để các quý tộc thỏa mãn thú vui của mình, ngược lại thì thanh trừng toàn bộ, mỗi khi thanh trừng thì bọn ta lại thu được một lượng lớn gen hạ cấp nên nhìn chung lại thì cũng không lỗ lắm"

Lúc này Chu Tiến mới rơi vào trầm tư, hắn suy nghĩ một hồi.

"Thế nào ngươi đã quyết định chưa?"

"Được rồi, ta nhận thua ta sẽ giao ra mẫu gen"

"Ồ tốt"

Nói xong chu tiến móc trong túi hoodie ra một cái xy lanh sau đó đưa về phía tên trưởng quan. Tên này chậm rãi bước về phía Chu Tiến để chuẩn bị nhận lấy mẫu vật thì bất ngờ Chu Tiến xoay đầu xylanh lại đâm trực tiếp vào người mình. Tên trưởng quan sửng sốt, hắn vừa lùi lại một nhịp vừa nói:

"Ngươi!"

Tên trưởng quan kia lo sợ sẽ có hiện tượng xảy ra nên lập tức cảnh giác lùi về sau vài mét. Nhưng lúc này đón lấy biểu hiện của hắn chỉ có tiếng gió rì rào bên tai. Cả hắn và Chu Tiến trợn tròn hai mắt nhìn nhau, không có biến đổi gì cả, Chu Tiến thầm nói:

"CMN, không phải đến cả lão sư trước khi chết cũng lừa mình đó chứ"

Lúc này, tên trưởng quan tên Taylor Rookery cười lớn:

"Hahaha, không ngờ ngươi lại là người nằm trong một phần trăm mà trực giác của ta đoán sai kia, thì ra đó chỉ là một mẫu đồ phế vật. Tốn thời gian với ngươi quá, chết đi"

Nói xong một đường viền đỏ lại tích tụ bên chân hắn sau đó lao vọt về phía Chu Tiến nhưng đúng lúc này hắn nghe một tiếng rắc to, xương cốt đã gãy của Chu Tiến bỗng nhiên bình phục trở lại, vết đạn bị bắn đã biến thành vết sẹo, trong tay hắn bỗng xuất hiện một cái chuôi đao không lưỡi, hắn vô thức dơ lên để phòng vệ cú đá của đối phương.

Chỉ thấy khi hắn dơ chuôi đao lên bỗng có một đốm lửa màu đen đang tích tụ tạo thành hình một cái lưỡi dao, khí lửa cuồn cuộn nhưng lại không hề nóng, hắn và tên trưởng quan đã tiến sát lại gần nhau cú đá của đối thủ xuyên qua lưỡi dao như một mảnh sương thể lỏng vậy nhưng không hiểu sao chân của hắn lúc này bị đứt lìa ra. Chu Tiến kinh ngạc:

"CMN, bén hơn cả kiếm luôn ạ."

Tên trưởng quan gào thét đau đớn, hắn không hiểu chuyện gì xảy ra. Tiếp đà chiến thắng, Chu Tiến xoay người lại đâm vào bụng đối phương, chỉ thấy thanh đao xuyên qua cơ thể con người dễ dàng như một tờ giấy vậy, máu của đối phương chảy xuống không ngừng trên tay hắn, hắn rút đao ra thu hồi về lại cơ thể tùy ý bất cứ lúc nào:

"Xin phép ngươi ta đi nhé"

Đối phương gắng gượng nói:

"Ngươi nghĩ là ngươi làm vậy là quyết định đúng đắn sao, ngay từ đầu bọn ta đã định tiêm thuốc cho đám kia rồi, nhiệm vụ lần này tìm mẫu gen 001 chỉ là phụ, mục đích chính là hủy diệt 4 ngôi làng lân cận để đặt nhà máy sản xuất robot sát thủ ở đây. Có lẽ giờ này bọn chúng đang không ngừng cắn xé nhau rồi đấy, hahaha"

"Ngươi!"

Tên trưởng quan đã chết nhưng khi mẫu gen của hắn chảy ra chỉ thấy chuôi đao của Chu Tiến xuất hiện trên tay của hắn sau đó hút lấy toàn bộ dung dịch kia rồi lại biến vào bên trong cơ thể:

"Còn có thể như vậy?"

Chu Tiến sửng sốt một độ

Chu Tiến nguyên lai đang định đi tới khu rừng biên giới nhưng hắn lại xoay người chạy về ngôi làng của mình.

Next chapter