An An bị câu nói của Lăng Tử Mạt khiến cho không bình tĩnh nổi, có phải anh Nhất Phàm cũng thích cô không?
Nhưng sao cô chẳng cảm nhận được gì cả?
Chắc chắn là Đường Đường lại nói đùa rồi.
Cô để ly rượu Cocktail kia xuống một bên, nếu anh ấy đã không cho cô uống thì cô sẽ không uống, uống nước trái cây cũng được.
Lệ Cảnh Hàn và Lâm Sơ Tâm đã đi tới, ánh mắt cậu dừng lại trên người Lăng Tử Mạt, vẻ mặt hơi kinh ngạc.
"Thì ra người đưa Dục về hôm đó là Đường Đường à? Khó trách sao anh lại thấy quen mắt thế."
Chỉ là cô không hề giống Đường Đường mà bọn họ biết, trở lên lạnh lùng, khiến người khác không dám đến gần.
Trước kia Miên Hoa Đường cũng đáng yêu giống An An vậy, thích cười, thích ăn.
Còn bây giờ cô lại lạnh lùng hơn, đôi mắt chất chứa đầy chuyện xưa, khiến người khác cảm thấy bí ẩn.
Cô cong môi cười: "Anh Hàn, đã lâu không gặp!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com