Lục Nam có thể thấy được cô muốn trở nên mạnh mẽ, muốn chống đỡ cả nhà họ Lâm.
Làm anh nhớ đến cha mình, trong mắt ánh lên vẻ xúc động, thật ra thì chỉ cần cô đồng ý gả cho anh, anh sẽ cho cô tất cả.
Mặc dù giữa hai người không có tình yêu, nhưng anh vẫn có thể đối xử với cô rất tốt.
Cửa thang máy mở ra, Lục Nam bước ra ngoài, Lâm Sơ Tâm theo sau. Vóc người cô cao gầy, cùng anh ra khỏi thang máy, dù là thân hình hay tướng mạo hai người đều vô cùng xứng đôi.
Lục Nam cho người bao cả tầng này, ra khỏi thang máy là thấy người của anh đang đứng, bọn họ cung kính chào.
"Tổng giám đốc Lục."
Lục Nam khẽ vuốt cằm, sau đó đi về phòng mình, Lâm Sơ Tâm bị quảng cảnh này dọa run một chút, cặp mắt to linh động của cô cứ liếc liếc mấy vệ sĩ khỏe mạnh đằng kia.
Cô thật sự không thể hiểu nổi, Lục Nam không phải là thương nhân à? Sao giống đại ca xã hội đen thế?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com