Bởi vì cô nhìn thấy được khuôn mặt Nam Cung Ngạo ngày càng lãnh khốc, cùng với âm thanh khi nói chuyện của anh, liền cảm thấy được anh đang tức giận, hơn nữa càng ngày càng thịnh nộ.
Chỉ cần Tiểu Hành không có việc gì, tất cả đều sẽ không sao.
Nếu như Tiểu Hành xảy ra chuyện, chỉ sợ anh sẽ giết hết mọi người, bao gồm cô cùng Long Thiên Mặc.
Nam Cung Ngạo đưa mắt nhìn quảng trường trống trải. Người lựa chọn địa điểm này cũng thật thông minh, trước mặt chỉ có một quảng trường này, chỉ cần theo dõi kỹ nó, dù chỉ là một con chó nhỏ đi qua cũng nhìn thấy rõ ràng.
Bọn họ thủ ở bên trên, trực tiếp dùng súng bắn, không hề công vào.
Nam Cung Ngạo nói qua tai nghe: "Đội 1,2,3 đã đến hết chưa?"
Nghe được giọng anh, tai nghe có tiếng người đáp lại: "Nam thiếu, chúng tôi đều đã đến vị trí được chỉ định."
Nam Cung Ngạo thấy được từ nơi này công vào là rất khó, liền nghĩ đên phía sau, vì thế hỏi một câu.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com