Mấy người Lương Mộc Tình đều nâng ly rượu lên, Lương Tử Hành bưng nước trái cây, bốn người cụng ly.
Nhìn ba mẹ đã đến tuổi trung niên, Lương Mộc Tình lại có chút khổ sở. Nếu cô từ nhỏ đã được ở bên cạnh bọn họ, bọn họ có phải sẽ tốt hơn không, trong lòng cũng sẽ không đau khổ như vậy.
Hơn nữa nhìn diện mạo, lúc ba mẹ còn trẻ nhất định đều cực kỳ xuất sắc.
Thời gian một bữa cơm khiến tình cảm của bọn họ tăng dần, Lương Mộc Tình cũng không khẩn trương nữa. Bọn họ là ba mẹ cô, hơn nữa cô có thể cảm nhận được, bọn họ thật sự rất yêu thương cô.
Đối với những chuyện đã qua, cô không trách ba mẹ mình, ngược lại đau lòng vì sự đau khổ của họ sau khi mất đi con gái.
Ăn xong bữa tối, Ngụy Khiêm dẫn Tiểu Hành lên lầu, ông tự mình tắm cho nhóc con kia. Một người đàn ông xuất sắc như ông, nào đã làm qua những việc này?
Hành động của ông đủ để nhìn ra được ông yêu con gái mình thế nào, yêu cháu ngoại mình thế nào.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com