An Lôi đi cùng Nam Cung Ngạo tới Long thị, trong tay bọn họ có món nợ của Long thị, cùng với hợp đồng bị vi phạm.
Phó tổng của Long thị nhìn Nam Cung Ngạo vẻ mặt lãnh đạm ngồi trên sô pha, anh ta có chút khẩn trương.
Bởi vì anh ta biết Nam Cung Ngạo là nhân vật đáng sợ đến mức nào, giờ Nam Cung Ngạo cầm mấy thứ này tới, Long thị lại không đưa tiền ra được, vậy thì có khả năng Long thị xong rồi.
Anh ta không muốn đắc tội Nam Cung Ngạo, anh còn muốn sinh sống ở chỗ này, nên thái độ rất cung kính.
"Nam thiếu, mời uống cà phê."
Nam Cung Ngạo lạnh lùng nói: "Bảo tổng tài mấy người tới gặp tôi, thanh toán số tiền này lập tức."
Phó tổng lật xem hợp đồng, mồ hôi lạnh chảy ra.
"Cái này…"
Anh ta lấy khăn lụa ra lau mồ hôi trên trán: "Tổng tài của chúng tôi chưa trở về, nếu không cậu xem có thể hoãn một chút không?"
Nam Cung Ngạo cười lạnh, cặp mắt màu xanh kia bắn ra một tia sáng làm người khác sợ hãi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com