Mạc Thanh Yên quả thật rất đói bụng, tâm trạng tốt cho nên ăn rất nhiều.
Cuối cùng cô xoa bụng, cái miệng nhỏ chu ra.
- Em thấy mình lại béo lên rồi.
Lúc trước mang thai Tiểu Ngôn thì bị ba nó quản lý, ăn rất tốt, thế cho nên cô mới béo như vậy. May mà nhóc con Tiểu Ngôn kia ăn rất được, thế nên cô mới gầy đi.
Sau khi sinh Tiểu Ngôn xong, cô liền thề sau nhất định phải giữ cái miệng.
Nhưng hôm nay cô lại không quản được miệng, nghĩ mà thấy sợ.
Lệ Đình Tuyệt vẫn đang gắp đồ ăn vào chén cho cô. Anh rất thích nhìn dáng vẻ của cô lúc đang ăn, dường như còn ngon hơn cả chính mình ăn.
Anh nhàn nhạt nói:
- Em có thể mập thêm một chút cũng được.
Anh rất vất vả mới nuôi vợ mập mạp một chút, không ngờ sau khi sinh Tiểu Ngôn cô lại lấy lại được dáng người. Tuy cảm xúc hiện tại cũng rất được, nhưng anh vẫn muốn cô mập thêm chút nữa.
Mạc Thanh Yên lắc đầu:
- Em no rồi, không ăn nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com