Mà Trần Bang Thiển một bên nhìn thấy, nhỏ giọng nói với Mạc Thanh Yên.
"Tiểu Ngũ, tháng sau cậu kết hôn rồi, anh của tớ sẽ đến, cậu có muốn nhìn thấy anh ấy không?"
Hai mắt Mạc Thanh Yên mở to: "Đã lâu rồi tớ chưa gặp đại ca, rất nhớ anh ấy."
Người nào đó nghe thấy vợ của mình nói nhớ người đàn ông khác, sắc mặt tối sầm, nhưng anh cũng không nói gì cả.
Trần Bang Thiển có ý muốn lừa gạt Lệ Đình Tuyệt, vì thế thu hồi tất cả nghịch ngợm, trở nên nghiêm túc.
"Tiểu Ngũ, cậu cũng biết anh tớ có ý với cậu, anh ấy nhìn cậu kết hôn nhất định sẽ rất đau lòng."
Mạc Thanh Yên biết cô có ý gì, vì thế bóp tay cô.
"Thiển Thiển, đừng nghịch."
Trần Bang Thiển không để ý, tiếp tục nói.
"Anh tớ nói muốn đưa cậu một miếng đất giá hai triệu, cho cậu làm của hồi môn, về sau không để ai bắt nạt được."
Lệ Đình Tuyệt tức giận, anh nói.
"Tôi tuyệt đối sẽ không bắt nạt Tiểu Yên, cho nên đồ cưới và mấy thứ khác, không cần."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com