Dương Quang ngồi xuống sô pha, lấy điện thoại ra chơi trò chơi, nói.
"Mi Mi từ nhỏ đều như vậy, khá nhạy cảm, hơn nữa cũng không có cảm giác an toàn. Dường như đêm nào cũng tựa lên người mẹ ngủ, vì thế ngày hôm sau mẹ đều cảm thấy mệt. Bởi vì mẹ không dám lật người vì sợ đánh thức Mi Mi dậy."
Ngôn Ngọc cầm lấy tách cà phê mà thư ký bưng tới, uống một ngụm, rồi cảm thán.
"Tuyệt à, Tiểu Yên không phải là người phụ nữ bình thường, những việc mà cô ấy phải trải qua thật khiến người ta đau lòng thay."
Lệ Đình Tuyệt nhìn đứa con gái bé bỏng đang ngủ trong lòng mình, nghĩ tới người con gái kia, thiên chức người mẹ đối với cô ấy mà nói, là thử thách mà cô vượt qua.
Còn người làm cha này, lại không có một chút thử thách nào, vì thế anh phải yêu thương cô gấp bội, anh muốn ở bên cô và yêu cô mãi mãi.
Một tiếng sau, Angela tỉnh giấc, thấy mình đang nằm gọn trong lòng Lệ Đình Tuyệt, bé cười phá lên.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com