Mạc Thanh Yên che mặt, sau đó cọ qua cọ lại ở trong lòng ngực của anh, chính là không trả lời lại anh.
Nhưng tâm tình của Lệ Đình Tuyệt lại rất tốt, chậm rãi cầm tay cô, trong ánh mắt tràn ngập ấm áp. Thanh âm cực trầm thấp, ở vào thời điểm ban đêm như thế này lại dị thường êm tai.
"Lão bà, chúng ta sinh thêm một đứa nữa được không?"
Nghe được ý nghĩa lời anh nói, vẻ mặt Mạc Thanh Yên hơi hơi thay đổi, nghĩ đến đứa nhỏ đã mất kia, trong lòng của cô vẫn cảm thấy áy náy, cho nên đối với chuyện này có chút sợ hãi.
Cô đột nhiên ngồi dậy, đưa tay muốn tìm đồ trong ngăn kéo kế bên.
Lại bị anh ôm vào trong ngực, âm thanh của anh hơi nghẹn lại.
"Lão bà, chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi. Từ giờ anh sẽ luôn ở bên cạnh em, nhìn con từng chút lớn lên, đến khi sinh ra. Bỏ lỡ ba đứa trẻ kia, anh không muốn lại bỏ lỡ đứa nhỏ này lần nữa."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com