Lãnh Nhiên nói lời này, khiến Mạc Thanh Yên hoàn toàn không tiếp lời được.
Một lần mang thai ba đứa nhỏ, chuyện này cô cũng không biết nói thế nào?
Lệ Đình Tuyệt ôm Mạc Thanh Yên, trên mặt đều là ý cười xấu xa.
"Bây giờ cậu có ngưỡng mộ, ghen tị hay hận cũng vô dụng, phải xem cậu có bản lĩnh đó hay không."
Dáng vẻ đắc ý của người nào đó khiến Lãnh Nhiên rất muốn đánh vào mặt anh, hắn sẽ một lần bốn đứa cho anh xem.
Nhưng nghĩ đến việc này, hắn hình như không có bản lĩnh đó thật.
Mạc Thanh Yên nhìn dáng vẻ ba anh em bọn họ, nhịn không được đành bật cười. Lãnh Nhiên và Ngôn Ngọc bị anh bắt nạt, thế nhưng vẫn cam tâm chịu đựng.
Dường như Tuyệt là người như vậy, bất luận là anh làm ra việc gì, cũng đều khiến cho người khác cảm thấy việc đó là nên làm.
Lãnh Nhiên tức giận, một hơi uống cạn nước, cơn nghẹn này hắn chỉ có thể nuốt xuống.
Ngôn Ngọc thấy dáng vẻ này của hắn, không nhịn được, vỗ vỗ vai hắn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com