Mạc Thanh Yên bị anh hôn đến mềm nhũn ở trong lòng anh, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Lái xe ngồi trước nghe được âm thanh, đến cử động cũng không dám. Rất sợ đối diện với đôi mắt đào hoa hẹp dài, và ánh mắt sắc lạnh kia, vì vậy chỉ an phận lái xe.
Mạc Thanh Yên bị anh hôn đến ngoan ngoãn ngồi yên, anh mới buông cô ra, những ngón tay dài vuốt ve đôi môi hơi sưng lên vì bị hôn của cô.
"Ông nội em cũng đồng ý rồi."
Nói xong sự lo lắng trong đáy mắt như được trút xuống, bộ dạng này của Lệ Đình Tuyệt càng trở nên đẹp hơn, Mạc Thanh Yên đưa tay chạm lên lông mày anh, ánh mắt chăm chú đầy tình ý, được ở bên cạnh người mình thích, cảm giác thật sự rất tốt, hạnh phúc tràn đầy!
Xe dừng lại, lái xe mở cửa xe cho Lệ Đình Tuyệt, anh bước xuống xe, sau đó đưa cánh tay dài ra, "Xuống xe."
Mạc Thanh Yên đưa mắt nhìn, "Em nhớ bọn trẻ rồi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com