Gật đầu áy náy với mọi người xung quanh, hòa thượng vỗ vai người vô gia cư ra đều trấn an và hỏi han ân cần: "Nói từ từ thôi, đã xảy ra chuyện gì?"
"Tokyo có quái vật." Người vô gia cư nuốt ực nước miếng, trợn trừng đôi mắt, trong đôi mắt ngập tràn sợ hãi, "Ngài còn nhớ chứ, lần trước chúng ta cũng đã mất tích rất nhiều người."
Hòa thượng gật đầu, ông đã được nghe chuyện này từ lâu. Thế nhưng lúc đó chỉ thiếu mấy người vô gia cư, ban đầu cũng chỉ cho đó là chuyển chỗ bình thường, giờ xem ra đã tiến thêm một bước khủng hoảng rồi.
"Người mất tích ngày càng nhiều. Sau khi ngài vào trại chúng ta càng mất nhiều người hơn, tối nào cũng có người mất tích. Đúng là đáng sợ, nhất định có quái vật ở Tokyo, chuyên môn bắt những người vô gia cư như chúng ta!"
Lúc nói điều ấy vai người vô gia cư liên tục run rẩy, tựa như một giây tiếp theo mình cũng sẽ bị quái vật bắt đi trong đêm.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com