Ninh Vương rung chuông bên giường, lập tức có người vào hầu hạ.
"Đây là âm thanh gì?" Ninh Vương hỏi.
Ma ma quản sự vội nói: "Là có người đánh Trống Đăng Văn kêu oan." Trời còn chưa sáng đã đánh trống, khẳng định là có oan tình rất lớn, trong Vương Phủ cũng đang bàn tán.
Ninh Vương giống như bị dọa vậy, một đôi mắt trong suốt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ma ma quản sự nhìn xót xa vội nói: "Vương gia người đừng sợ, lát nữa sẽ không đánh nữa, những việc này không có liên quan tới chúng ta."
Ninh Vương hồi lâu mới gật gật đầu: "Hôm nay ta phải tiến cung sớm chút, đến Từ Ninh Cung đón A Nguyễn về, bảo nhà bếp chuẩn bị bánh kim ti mà A Nguyễn thích ăn, còn có bánh uyển đậu, rượu gạo... đúng... Còn có..."
Ma ma quản sự không nhịn được nói: "Vương gia, đó không phải thứ Vương phi thích ăn." Vương gia có lẽ bị dọa sợ rồi, mới hồ đồ như vậy, đó là thứ Từ Như Tịnh thích.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com