Nhưng đúng vào thời khắc này, một cô gái mặc áo gấm lại chạy vụt vào trong điện, váy dài quét đất màu xanh lam khiến cô ả nhìn càng cao quý tao nhã hơn, vầng trán cao rộng, ngũ quan tinh xảo giống như đang công cáo cho cả thiên hạ biết, ả được trời cao ân sủng thế nào nên mới có dung mạo tuyệt mỹ như thế. Trên khuôn mặt xinh đẹp của ả không hề có vẻ nôn nóng, sau khi nhanh chân bước vào trong điện, ả lại rất bình tĩnh nói: "Biểu ca, ả tiện nhân kia không chết!"
Thái độ này với con người kích động không có chừng mực ngày hôm qua, dường như là hai người khác hẳn.
Quân Lâm Uyên không khỏi gật gù trong lòng, coi như vẫn còn thuốc chữa, dù vẫn thiếu kiên nhẫn chạy tới đây, nhưng ít nhất đã không thể hiện hỉ nộ ái ố rõ rệt nữa: "Không chết thì không chết, chẳng lẽ ngươi cho rằng, cái cách vụng về đó của ngươi, là nhất định có thể đẩy nàng vào chỗ chết sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com