Nhạc Mỹ Giảo mở cửa, Bộ Sinh vừa bước vào đã đổ rạp người xuống, Nhạc Mỹ Giảo vội vàng đỡ lấy, "Cậu định uống say đến chết luôn đấy à?"
Nhưng cũng không đỡ được cơ thể anh ta, chỉ có thể vội vàng vừa lôi vừa kéo anh ta lên sofa rồi lấy chìa khóa ra khóa cửa lại.
"Cậu uống say rồi còn chạy đến chỗ tôi làm gì hả? Tôi nói cho cậu biết, Bộ Sinh, cậu dám nôn ra đây tôi sẽ ném cậu ra ngoài ngay lập tức!"
Toàn thân Bộ Sinh không còn sức lực, nhìn bà cười, giơ tay ra với bà, "Đến đây... tôi không nôn, đến đây."
Nhạc Mỹ Giảo đứng yên không nhúc nhích, chỉ ôm cánh tay lạnh lùng nhìn, "Có gì thì nói đi, tôi còn phải đi đánh răng rửa mặt nữa."
"Đến đây..." Bộ Sinh vẫn giơ tay ra, "Mau đến đây nào, đừng để tôi đến bắt em."
Nhạc Mỹ Giảo cười nhạo: "Cậu còn có thể đứng dậy được à? Dáng vẻ như con tôm mềm nhũn, còn ra vẻ cái gì?"
Nói xong, bà định đi đánh răng rửa mặt, nhưng Bộ Sinh loạng choạng bước hai bước đến, đè bà đổ nhào xuống sofa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com