Yến Đại Bảo quay đầu lại, đến khi Cung Ngũ đi đến, cô ấy vui vẻ khoe khoang: "Tớ nhận được quà của anh tớ rồi."
"Vậy còn của tớ đâu?"
"Tớ bảo mang đi, nhưng anh tớ nói anh tớ quên mang về nhà rồi, nói trưa nay sẽ mang đến. Anh tớ muốn tự tay đưa cho cậu đấy, hừ, đừng tưởng tớ không biết nhé!"
Trong lòng Cung Ngũ như bị mèo cào, ngứa ngáy khó chịu.
"Chắc chắn là anh Tiểu Bảo quên thật rồi."
Hạ Chân theo dòng người đi tới, nhìn thấy Yến Đại Bảo liền nhiệt tình khoác vai: "Yến Đại Bảo, phòng các cậu thế nào rồi?"
"Hôm qua thầy trợ giảng bảo bọn tớ về nhà ở mấy ngày, nếu không sẽ sắp xếp cho bọn tớ ở phòng khác ở trường, ba tớ đến đón tớ về nhà rồi."
Lam Anh không biểu cảm đứng bên cạnh Yến Đại Bảo, tay ôm sách vở, không nói lời nào.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com