Cung Ngũ bị dọa hết hồn, thì ra muốn ngủ với Công tước đại nhân là mưu sát sao? Vậy thì không được, sao có thể vì một người đàn ông mà bỏ mặc mạng sống? Cô vội vàng kéo Yến Đại Bảo không cho cô ấy nói tiếp, tự mình chủ động giải thích: "Chúng tôi chỉ đang nói đùa thôi, không phải là sự thật, anh yên tâm đi. Cả đời này chúng tôi cũng không dám mưu sát Công tước đại nhân đâu!"
Xe chạy vào thị trấn Enjoy, trên con đường nhỏ giữa chốn thôn quê yên tĩnh, đoàn xe dài chạy qua tạo thành phong cảnh tuyệt đẹp. Mùi cỏ cây thơm mát luồn qua khe cửa xe khép hờ khiến người ta cảm thấy tinh thần thoải mái. Cung Ngũ dựa người lên cửa sổ xe, ra sức hít lấy hít để mùi hương tự nhiên đó, không kiềm được cảm thán: "Thơm quá!"
Yến Đại Bảo cùng kề sát lại, "Mùi này thơm ngát y như mùi cỏ xanh vậy."
Xe nhanh chóng chạy đến bên ngoài một tòa kiến trúc độ sộ màu đen. Cổng lớn mở ra, đoàn xe chạy vào trong, Cung Ngũ lén hỏi Yến Đại Bảo, "Đây là lâu đài cậu nói đó à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com