Vẻ mặt Yến Đại Bảo có chút tiếc nuối, may mà Công tước đại nhân ở bên kia nói: "Được rồi, Đại Bảo, bên này không còn sớm nữa, lần sau anh lại gọi điện cho em, được không?"
Yến Đại Bảo gật đầu: "Được ạ, em chào anh, anh ngủ sớm đi."
Chênh lệch múi giờ thật sự hết cách, bên này bọn họ là giữa trưa, bên Công tước đại nhân đã là đêm muộn.
Yến Đại Bảo tắt máy, mắt lóe sáng nhìn Cung Ngũ: "Tiểu Ngũ, cậu có thấy anh tớ rất đẹp trai hay không?"
Mặt Cung Ngũ giật giật: "Đẹp trai, anh cậu rất đẹp trai!"
Yến Đại Bảo mãn nguyện.
Cung Ngũ còn đang đau lòng thì điện thoại đột nhiên rung lên. Cô buồn bã rút điện thoại ra, phát hiện là tin nhắn, mở ra xem: "Cung Ngũ, là tôi, xin lỗi vì lúc về nước không kịp thông báo. Tôi vẫn luôn ghi nhớ trong lòng về số tiền tôi nợ em. Lần sau gặp lại tôi sẽ đích thân trả cho em."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com