Tiểu Từ vỗ lên vai Quý Miên Miên: "Quan hệ giữa chúng ta là gì mà cậu còn phải cảm ơn chứ? Hồi trước lúc còn đi học, chẳng phải mình toàn chạy tới kí túc xá nữ đưa đồ ăn cho cậu sao, hồi đó cậu còn chẳng khách khí với mình, sao giờ tự dưng lại khách sáo thế này?"
Quý Miên Miên gãi gãi đầu: "Khà khà, cũng phải, sao mình phải khách khí với cậu nhỉ, trước mình còn giúp cậu đánh nhau cơ mà."
"Phải đấy, thế nên cậu không cần phải..."
"Khụ khụ" trong phòng bỗng truyền tới tiếng ho ngắt lời Tiểu Từ, Quý Miên Miên sợ tới nỗi chân nhũn ra suýt thì quỳ sụp xuống, cô thầm chửi Diệp Thiều Quang vô liêm sỉ.
Tiểu Từ nhịn không được hỏi: "Miên Miên, trong... phòng cậu có... người à?"
Quý Miên Miên vội lắc đầu phủ nhận: "Sao thế được, cậu nghĩ nhiều rồi, mình... đang chạy phó bản trong game, chắc có người add friend ấy mà..."
Tiểu Từ cũng không nghĩ nhiều nữa, cậu cũng không tin Quý Miên Miên thật sự giấu người trong đó.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com