Nhạc phu nhân bị thiếu máu nên sắc mặt tái nhợt, nhưng hai mắt bà vẫn sáng như sao.
Khi nói chuyện với hai cụ nhà mình, bà chẳng kiêng kị gì, vẫn như một cô gái chưa từng gả đi vậy, nói chuyện thì ngẩng cao đầu, đó là vẻ mặt khoe khoang tự hào không gì sánh được.
Trong lòng Nhạc phu nhân, những gì mà bà thích đều sẽ là tốt nhất.
Con trai bà tuy không có ưu điểm gì, nhưng vì đó là con trai bà, nên anh là tốt nhất, Thanh Ti giỏi như vậy, nhiều ưu điểm như vậy, sẽ càng tốt hơn.
Vành mắt hai lão nhà họ Tô đỏ hết lên, hai người nhìn nhau, ánh mắt không tránh khỏi lo âu.
Con gái hai người, họ hiểu hơn ai hết, được chiều chuộng từ nhỏ, ngây ngô không hiểu sự đời, tuy từng trải qua đả kích hôn nhân, nhưng tấm lòng son kia vẫn chưa từng thay đổi, họ đều chưa gặp Yến Thanh Ti bao giờ, nhưng họ lo rằng con gái họ sẽ bị lừa.
Chỉ cần thấy con gái mình đỡ một dao cho cái cô Yến Thanh Ti kia thôi cũng có thể thấy, đó hẳn là một cô gái rất tâm cơ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com