Ánh mắt Yến Thanh Ti càng ngày càng đỏ, càng lúc càng hung tàn, cô siết chặt mớ tóc của Yến Minh Châu trong tay, hận sao không thể kéo cả cái đầu của cô ta xuống.
Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Đúng là hối hận... tại sao lúc đó lại mềm lòng mà để lại cho mày một cái mạng."
Tại sao cô không giết chết nó? Tại sao lại không giết chết nó? Đáng lẽ cô phải làm từ lâu rồi mới phải, nếu cô làm thì việc ngày hôm nay sẽ không xảy ra, Nhạc phu nhân cũng không vì cứu cô mà bị thương.
"Mày nên chết từ lâu rồi mới phải." Yến Thanh Ti lẩm bẩm.
Đột nhiên cô nắm lấy đầu của Yến Minh Châu dùng hết sức mà nện xuống đất, cô dùng sức rất mạnh, trên mặt có vẻ như vẫn giữ được lí trí, nhưng hành động điên cuồng của cô lại khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Toàn bộ thềm khách sạn đều được lát đá hoa cương, vô cùng cứng rắn, Yến Minh Châu bị đập đầu, đau đớn gào thét.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com