Mọi người đều lo lắng, các thiếu niên một trước một sau, một trái một phải vây quanh bé. Lăng Phi nói: "Tịnh Trần, có phải em không khỏe không?"
Đầu Gỗ tiếp lời: "Nếu không khỏe thì nghỉ một chút đi!"
Hàn Hùng vội vàng gật đầu: "Đúng đó, đúng đó."
Giọng nói của Tiểu Tịnh Trần có chút hổn hển: "Em rất khỏe, chỉ là em còn chưa quen với chiếc vòng mới ba đã đổi cho em thôi."
Dưới chân Đầu Gỗ loạng choạng suýt ngã. Cậu còn cảm thấy kỳ lạ tại sao hôm nay chiếc vòng trên cổ tay Tiểu Tịnh Trần lại sáng hơn nhiều so với lúc trước như vậy, còn tưởng rằng là do bé cố ý chà rửa, thì ra là đã thay cái mới~!!!
Lăng Phi cũng phản ứng lại, khóe miệng cậu hơi co giật, yếu ớt nói: "Cái vòng này… nặng bao nhiêu?"
Tiểu Tịnh Trần dứt khoát lắc đầu, "Em không biết!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com