Thì ra bọn họ bắt tay nhau chơi xỏ cô có phải không?
Cảnh Y Nhân tức giận, thầm nghiến răng.
Vậy thì bà đây sẽ chơi với mấy người.
Muốn ba đồng? Cô sẽ không đánh ba đồng nữa.
Sau đó, Cảnh Y Nhân thắng đậm mấy lần, ba người đàn ông sợ tới mức toát mồ hôi lạnh trên trán, Lục Minh ngồi cạnh chỉ lười biếng xem.
Vào lúc Cảnh Y Nhân chỉ cần ăn thêm một quân nữa là thắng thì đột nhiên, cô cảm thấy có người ở phía dưới bàn chạm vào chân cô.
Mới đầu cô nghĩ là ở đây nhiều người thì nhiều chân, không cẩn thận va phải nhau là bình thường nên cũng không để ý lắm.
Cô theo bản năng rụt chân lại một chút.
Nhưng cô vừa rụt lại, chân của đối phương lại bám theo, hình như đối phương không đi giày, dẫm lên giày da nhỏ của cô.
Cảnh Y Nhân lập tức cảm thấy ghê tởm.
Một cái thối tất dẫm lên giày da xinh đẹp của cô, thật quá ghê tởm!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com