Yêu Nghiệt ôm eo cô đi ra ngoài, vừa đi vừa nói, "Không được, quá nguy hiểm, những người phàm đều không tin quỷ thần, em làm như vậy người ta sẽ tố cáo em tội quấy nhiễu đấy!"
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, "Em lén bắt, bọn họ không nhìn thấy đâu."
Yêu Nghiệt tìm lý do, "Bây giờ em chỉ là một tán tu, tán tu muốn bắt yêu thì phải có chứng chỉ hành nghề bắt yêu, em có không? Em có không?"
Đậu Đậu bị Yêu Nghiệt làm nghẹn họng, nhất thời không nói được gì.
Sau đó cô cãi lại, "Đó là đạo sĩ bắt yêu muốn thu tiền, em không đòi tiền của thầy ấy, hoàn toàn là vì dân trừ hại không được à?"
Yêu Nghiệt hiếm khi cương quyết, không nói hai lời vác cô lên, dùng yêu lực biến mất trong nháy mắt.
Con ma nam sau lưng thầy Mục quay đầu nhìn Đậu Đậu một cái, vẻ mặt nặng nề, không biết nghĩ cái gì...
Đậu Đậu trở về phòng 912, vẫn còn đang tâm tâm niệm niệm về con ma kia. Yêu Nghiệt chỉ có thể gọi một bàn lớn đồ ăn để chặn miệng cô trước.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com