Làm việc ở công ty tổ chức tiệc cưới này quả thật rất bức bối. Nửa năm qua, quản lý Vương kia cũng chèn ép cô không biết bao nhiêu lần. Bây giờ bỏ đi đầy tiêu sái như thế, nhưng Trang Nại Nại lại không có cảm giác vui mừng gì.
Lòng cô rất nặng nề.
Khuôn mặt cũng bỏng rát.
Trang Nại Nại bước trên con đường thành phố Bắc Kinh rộng lớn mà chẳng biết mình nên đi đâu.
Trước kia chịu uất ức gì, cô đều được mẹ khuyên giải. Về sau bà mắc bệnh, mặc dù bà ấy không thể khuyên cô như trước, nhưng chỉ cần được bà ôm cô lại thấy mình hồi máu sống lại.
Nhưng bây giờ… cô không biết nên tìm ai.
Một cơn gió thoảng qua, Trang Nại Nại thấy hơi lạnh bèn ôm chặt tay. Viền mắt cũng ửng đỏ dần.
Mẹ, mẹ ở đâu?
Con nhớ mẹ lắm…
Trang Nại Nại vuốt mặt mình, cuối cùng vẫn quyết định về nhà của cô và mẹ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com