"Cái miệng này của lang quân thật đúng là ngọt đến tận tim gan của nô rồi."
Đang trò chuyện vui vẻ, bên ngoài bỗng vang lên giọng nói khàn khàn của một bà già.
Khương Bồng Cơ nghe xong liền nhíu mày, Xuân Nhi tưởng là cô không vui.
Hạ Nhi chủ động đứng dậy nói, "Lang quân đừng cáu, để nô đi xem thử."
Một lúc lâu sau, Hạ Nhi cười khổ bước vào, "Vừa nãy là bà tử quét dọn trong hậu viện nói rằng có một tỳ nữ vừa mới chạy trốn, có người nghi ngờ nó trốn vào phòng của các vị nương tử."
"Thế cho nên mới đến lục soát phòng của hai người?"
Khương Bồng Cơ cau mày, trong phòng này có thêm người nào khác hay không, cô là người biết rõ nhất.
"Nếu như không cho lục soát, đến lúc đó lại có người nói ra nói vào."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com