Thanh La oán hận đóng cửa lại, nếu không phải vì Ngự Thanh Tiêu đang ở ngoài cửa, nàng gần như muốn phát tiết hét to lên.
Nếu không phải bản thân đã sớm biết được Tô Hồng là một đặc công, chỉ sợ nàng đã thật sự tin tưởng cái dáng vẻ si tình kia!
Nàng nhất định phải khiến cái tên tiểu nhân hèn hạ hôm nay đã khiến nàng lúng túng như vậy trả giá thật lớn!
Mà ngoài cửa, Tô Hồng nghe thấy tiếng Thanh la đẩy cửa, vẻ mặt hơi thất vọng, mơ hồ nhận ra Thanh La căm ghét, hơi khó chịu với mình.
Ngự Thanh Tiêu nhìn con người trắng trẻo non nớt, gương mặt tuấn tú, chống cằm đăm chiêu.
"Tiểu công gia, thứ cho tôi nói thẳng, chuyện này đã ồn ào như vậy rồi, cho dù kết quả mà Thanh La xác minh được là gì, sợ rằng nó sẽ không giúp ích nhiều cho cậu và nàng ta~"
Những lời đồn nhảm là một vũ khí giết người không thấy máu, ẩn giấu một giống độc đáng sợ trong cảnh ca múa thái bình.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com