"Xin chào Tô tiên sinh, ngoài khách VIP ra không thể vào phòng ăn Phỉ Thúy của chúng tôi."
Người phục vụ vừa bất đắc dĩ, lại mang theo châm chọc đứng ở cửa.
Tô Hồng trừng hai mắt nhìn hắn một cái:
"Ngày hôm nay tôi bao hết các người, ngay cả một chút món ăn mình thích cũng không ăn được? Những nhà hàng khác cũng không có như vậy!"
Người phục đứng ngẩng cao đầu: "Nhà hàng năm sao Mễ Kỳ Lâm chúng tôi, luôn có quy định đặc thù riêng của mình."
Ngữ khí cao ngạo, như từng chiến đấu trên thương trường vô số lần.
Tô Hồng tức không chịu nỗi, nhưng mắt thấy Lâm Uyển Dung đã ngồi ở bên trong, hắn ở bên ngoài gây chuyện cũng mất mặt.
Thật đáng tiếc hắn dừng ở giao lộ mua một phần mì xào nóng hồi tại quán lề đường ngon nhất nơi đây!
"Cầm lấy!"
Tô Hồng xoay người đưa nó cho tài xế của mình, nghiêm túc nói: "Anh còn chưa ăn cơm tối phải không?"
Người lái xe cảm động đến kinh ngạc: Ông chủ nhỏ mọn này lại bằng lòng cho mình thức ăn?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com