Buổi sáng, Bánh bao nhỏ cho là Lạc Thần Hi bị ốm, còn nhào vào ngực Mục đại thiếu nũng nịu hồi lâu, muốn ba ba cùng bé tham gia đại hội thể thao.
Kết quả là Lạc Thần Hi vừa đến, người ba ba như hắn liền bị ném ra sau?!
Mục Diệc Thần hừ lạnh một tiếng, không chờ hai người trong nhà lên tiếng đã đi thẳng ra ngoài, lên xe trước.
Lạc Thần Hi chớp chớp mắt, đành dắt Bánh bao nhỏ theo sau.
Suốt dọc đường mặt Mục Diệc Thần đều đen sì.
Xe thể thao dừng trước cửa nhà trẻ Ngân Diệu.
Lạc Thần Hi cùng Bánh bao nhỏ cùng lúc quay đầu nhìn sắc mặt Mục đại thiếu, lại đồng thời quay lại.
Lạc Thần Hi mở cửa, dắt Bánh bao nhỏ xuống xe.
Ai biết được cô còn chưa kịp bước đi, bên hông đã bị một cánh tay cường tráng túm lại, Bánh bao nhỏ dắt trong tay cũng bị người đàn ông này bế lên.
"Mục Diệc Thần?" Cô quay đầu.
Nhưng Mục Diệc Thần chỉ nâng cằm đầy kiêu ngạo, không thèm nói gì, đi thẳng về cửa nhà trẻ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com