" …."
Lăng Hiểu gượng cười, cô vẫn không thể hiểu, trả thù bằng việc như vậy có gì hay.
Được rồi, hợp đồng cũng đã ký, bất kể loại chuyện này có " não tàn" đi chăng nữa, cũng chỉ là cùng người diễn thôi.
Phó Thời Khâm cúp máy, nhưng Phó Thời Dịch cũng không từ bỏ ý định mà gọi lại.
Bất quá, Phó Thời Khâm lại không nghe, thậm chí trực tiếp tắt máy.
Hai người ăn cơm tối, từ nhà hàng đi ra, Phó Thời Khâm nói.
" Đi thôi, tôi đưa cô về nhà."
" Không cần, chỗ này cũng không xa, tôi có thể tự về." Lăng Hiểu lịch sự từ chối ý tốt của đối phương.
Phó Thời Khâm mở cửa xe, " mặc dù chỉ giả làm bạn trai, nhưng sự ga lăng của tôi vẫn có."
Lăng Hiển suy nghĩ một chút, ngồi lên xe.
" Ngày mai có lịch gì không?"
Phó Thời Khâm suy nghĩ xong liền đáp.
" Cô cứ đi làm bình thường, đến buổi trưa, tôi qua đón cô đi ăn, thuận tiện đi gặp Uông Đổng."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com