Lúc ba người chạy tới bệnh viện thì gặp bác sĩ Lưu đang tới quan sát tình trạng của Cố Vi Vi và hai đứa bé.
Sau khi kiểm tra cho hai đứa bé xong, lại hỏi thăm Cố Vi Vi một vài vấn đề.
"Bắt đầu xuống giường hoạt động đi."
Cố Vi Vi ngẩn người, mặc dù dùng đến thuốc giảm đau nhưng hiện tại xuống giường hoạt động vẫn có chút khó khăn.
"Cô ấy có vết thương." Phó Hàn Tranh lạnh lùng lên tiếng.
Bác sĩ Lưu bị dọa đến mức rụt bả vai một cái, nhìn về phía Hà Trì xin giúp đỡ.
Hà Trì bất đắc dĩ thở dài, giải thích dụng ý với Phó Hàn Tranh.
"Chính là bởi vì có vết thương, mới bắt cô ấy xuống giường hoạt động, sau khi phẫu thuật không hoạt động dễ dính ruột tạo thành tắc nghẽn."
Phó Hàn Tranh nghe vậy, nhìn người vợ rõ ràng đang yếu ớt nằm trên giường một cái, vẫn còn có chút do dự có nên để cô ấy xuống giường hay không.
"Không thể đợi thêm hai ngày?"
"Có thể chứ." Hà Trì cười cười, nói,
Support your favorite authors and translators in webnovel.com