"Em không thèm lo đâu, em lo để làm gì chứ." Cố Vi Vi bật cười, dù sao "người đàn ông" gặp anh chính là cô.
Anh đâu phải thật sự có gì với đàn ông, cô hoàn toàn không cần lo lắng.
Phó Hàn Tranh nhớ tới lời mật báo của Phó Thời Dịch vừa nãy, bảo có lẽ bà Phó sẽ đến tìm cô, vội dặn dò vài câu.
"Nếu mẹ anh đến tìm em, cho dù bà nói gì, em cũng không được nói thật về chuyện này với bà."
Nếu để bọn họ biết là hai người đang thử dò xét bọn họ, cô còn cải trang thành đàn ông lén lút gặp anh, mâu thuẫn ngược lại sẽ sâu hơn.
Cho nên, chuyện này hiện tại trừ bọn họ biết ra, không được nói với ai.
"Em biết rồi, nhưng..." Cố Vi Vi thở dài, hỏi:
"Chúng ta hợp tác với nhau lừa người trong nhà như vậy, có ổn không?'
"Là anh gây ra, không liên quan tới em." Phó Hàn Tranh nói.
Cô vốn chỉ đến gặp anh một lần, phóng viên chụp đường, anh hoàn toàn có thể chặn lại.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com