Phó Thắng Anh thấy Phó Hàn Tranh phản đối thì chất vấn.
"Chẳng lẽ, con vẫn chưa hết hi vọng với Cố Vi Vi?"
"Cha, đừng nổi nóng mà, chuyện này dù sao mọi người cũng phải cho đại ca chút thời gian chứ, trước khi yêu chị dâu đại ca cũng chưa từng để ý tới người phụ nữ nào cả, cha phải cho anh ấy thời gian thích ứng chứ." Phó Thời Khâm thấy không khí không ổn thì lập tức lên tiếng giảng hòa.
Phó phu nhân chỉ thở dài, nói với Phó Hàn Tranh.
"Chuyện kết hôn có thể không làm ngay, nhưng chúng ta đã xem xét tiểu thư của mấy nhà rồi, Minh gia cũng có một cô cháu gái không tệ, du học ở nước ngoài, đang chuẩn bị về nước."
"Còn cha con thì vẫn vừa ý Tần Mạn, dù sao cả gia thế và học thức của cô ta đều không tệ, lại làm ở Bộ ngoại giao, cũng đã quen biết con rồi."
"Nếu là vì những chuyện như vậy, thì sau này mọi người không cần phải gọi con về nhà nữa." Phó Hàn Tranh đứng dậy, anh cảm thấy bữa cơm này không cần phải ăn tiếp nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com