Cố Vi Vi tưởng rằng Phó phu nhân sẽ xuống muộn, kết quả mọi người chờ trong xe hơi chưa tới mười phút thì bà đã xuống rồi.
"Gọi điện thoại cho Hàn Tranh chưa?"
Cố Vi Vi: "Gọi rồi, anh ấy nói tan làm sẽ về nhà."
Chỉ là, vừa nghe cô nói về nhà cũ ăn cơm, anh có vẻ không vui.
Phó phu nhân gật đầu, cười híp mắt nói.
"Nếu công việc của cháu không bận thì thường xuyên tới nhà cũ một chút, cháu không tới, Hàn Tranh cũng chẳng chịu tới, bên này chỉ có mấy người già chúng ta rất buồn chán."
Phó Thắng Anh nghe xong thì ho khan một cái, mặc dù công việc của ba cậu con trai nhà bọn họ bận rộn nên không thường xuyên tới thăm, nhưng ở bên đó làm gì có chuyện buồn chán chứ.
Cố Vi Vi ngoan ngoãn gật đầu, "Được, gần đây cháu không phải thường xuyên tới nơi khác làm việc, có thời gian sẽ tới."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com