Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Vi Vi đã đỏ bừng, con ngươi mơ hồ mông lung vì động tình.
Phó Hàn Tranh ôn nhu hôn cô một cái, da thịt tiếp xúc với nhau, vô cùng thân mật.
"…Ư"
Mãi tới khi cảm nhận được cơn đau quen thuộc, Cố Vi Vi mới khẽ run lên một tiếng.
Mặc dù đây không phải lần đầu tiên bọn họ làm, nhưng cho dù anh đã dạo đầu trước nhưng khi tới bước này cô vẫn phải chịu đau.
Cơ thể Phó Hàn Tranh ướt đẫm mồ hôi, hơi thở cũng rối loạn, anh nhẹ nhàng dựa lên trán cô, chăm chú nhìn vào trong đôi mắt cô, kiên nhẫn động viên.
Sau cửa ải khó khăn đầu tiên, trong căn phòng vắng lặng dần vang lên tiếng thở dốc của anh xen lẫn trong tiếng rên của cô.
Vì Phó Hàn Tranh cũng ở đây, cho nên sáng hôm sau Cố Vi Vi không tránh khỏi việc dậy muộn.
Kiều Lâm đáp chuyến bay sáng sớm đến khách sạn, ngủ ba tiếng rồi đứng ở đại sảnh khách sạn chờ nghệ sĩ của mình đi xuống.
Kết quả là, đợi gần một tiếng đồng hồ mà cô còn chưa xuất hiện.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com