Sau nửa tháng.
Tôn Hằng ở một khối thiên thạch trôi nổi trong hư không vô tận mở hai mắt ra.
Lúc này, mệt mỏi trong mắt của hắn đã biến mất, những vết bỏng nóng rực do hỏa khí đốt cũng đã phai mờ không còn.
Đầu Hỏa Thiềm kia đúng thực là mạnh mẽ.
Dù cho nó bị trọng thương sắp chết khi Thiên Lôi Phong nện xuống, cuối cùng vẫn hung ác tạo ra một chút khó khăn cho Tôn Hằng như trước.
Lấy lại bình tĩnh, Tôn Hằng gỡ túi trữ vật bên hông xuống, đồng thời lấy ra một cái bảo bình.
Yên Linh Thủy!
Thứ này là lúc trước là do Hắc Vũ tặng cho, không nghĩ tới lần này mình lại dùng đồ đạc của hắn ta.
Hai giọt, vừa đúng có hai túi trữ vật.
"Đát..."
Linh Dịch nhỏ ra, linh quang chuyển động, còn có Tôn Hằng ở một bên thi pháp hiệp trợ, hai túi trữ vật lần lượt bị mở ra.
Đầu tiên là túi trữ vật của Đông Phương Vân, dùng ý niệm nhìn xuyên vào bên trong, cảm giác của hắn lại rơi vào một gốc Linh Thực.
Lấy ra, đặt ở trước mắt.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com