Vốn là, Tôn Hằng đã không quan tâm tới giao dịch hội nữa.
Dù sao giao dịch hội này chủ yếu để người tu pháp ở Du Tiên Sơn giao dịch với nhau, mà hắn đã cầm được Phá Chướng Đan.
Nhưng vì lời của Trâu lão, hắn vẫn đến đây một chuyến.
Hôm sau, phía sau núi.
Cửa động mở rộng, cao tới ba trượng, đá núi được chạm trổ kỳ công, phi thường tráng lệ.
Đi vào hang động, là có một lối đi rộng rãi dài đến trăm mét.
Đường đi được trải bằng đá quý, vách tường còn được khảm ngọc, linh khí thiên địa nồng đậm, dường như khiến người ta ngỡ rằng đang ở trong cảnh tiên.
"Người tu pháp tinh thông trận pháp, đúng là rất có tiền!"
Ngay cả Phượng Ngân Bình, thân là Ma Môn tu sĩ, một đường đi tới đây, cũng không khỏi cảm thán Trâu tiên sư hào phóng.
Mà Tôn Hằng thì ngược lại, nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Thời gian mà động thủ này xây dựng, đã qua trăm năm rồi, không phải được xây từ vị Trâu tiên sư kia."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com