"Can đảm lắm!"
Giọng nói giận dữ của Ngã Bách Độc vang lên.
Hắn không bao giờ ngờ tới, Tôn Hằng đã bị người đuổi giết, vậy mà vẫn dám động thủ đánh nhau với hắn!
Hơn nữa, bây giờ mình còn được bảo vệ cẩn thận, trên dưới ngàn con Thiên Hạt Cổ bao bọc!
Trong tình huống như vậy mà vẫn dám đắc tội mình.
Dưới góc nhìn của Ngã Bách Độc, Tôn Hằng đang tìm chết!
Chẳng lẽ hắn đã tới đường cùng rồi, nên bí quá hóa liều?
Có điều, nghi ngờ thì nghi ngờ, nhưng đối mặt với Tôn Hằng, Ngã Bách Độc cũng không dám khinh thường chút nào.
Lập tức có trên trăm con Thiên Hạt Cổ bay ra từ trên người hắn, đón ánh đao bay tới.
Những con cổ khác, thì bổ nhào tới trước người hắn, hình thành một cái lá chắn màu đen khổng lồ.
"Răng rắc sát..."
Cơ thể của bọn chúng cứng rắn, gần như không có gì chúng không cắn được, ngay cả ánh đao bằng chân khí của Tôn Hằng, chúng cũng có thể cắn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com