Một khe núi hoang vu, trên một dốc núi đá dựng đứng, có một chữ "Võ" to hơn hai trượng ấn ở bên trên.
Kiểu chữ rồng bay phượng múa, đầy bá khí, không biết được vẽ bằng gì, mà có thể ấn vào trong đá núi tầm nửa thước.
Đối diện với chữ 'Võ' này, có một nam tử đang khoanh chân ngồi ngay ngắn.
Người này vẻ mặt tuấn lãng, tư thế oai hùng, đôi mắt hoa anh đao hấp dẫn người khác phái.
Mắt hắn nhìn chữ 'Võ' to lớn này, rơi vào trầm tư, giống như một lão tăng nhập định vậy.
"Vù!"
Trên khe núi, có một bóng người rơi xuống, người này nhảy lên mười trượng, sử dụng tay chân, chỉ ba năm cái chớp mắt, đã đi tới cạnh người đang ngồi này.
"Ti Hư, ngươi vẫn còn ngồi đây nhìn chữ của Minh Chủ à? Không phải ngươi đã ngộ ra một bộ tiên thiên công pháp sao?"
Người tới dáng người gầy còm, thấp bé, tướng mạo bình thường không thu hút, chỉ có hai mắt sáng ngời có thần.
Hắn nhìn người đang ngồi ngay ngắn trên đá núi này, mở miệng hỏi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com