Dư Thiên Hùng tuổi vừa tròn mười hai, vóc người cũng không thấp, rất nhiều người trưởng thành, cũng không cao như hắn.
Hơn nữa, hắn ở một gia tộc có nhiều người tu tiên như Âu Dương Phủ, nhiều năm làm thư đồng, cũng đã triệt tiêu đi sự kiêu ngạo trên người hắn, để cho hắn không còn giống như những đứa trẻ khác.
Đứng trước xe ngựa, hắn có đôi mắt thâm thúy, ngũ quan trên khuôn mặt có đến bảy phần tương tự Dư Tĩnh Thạch.
"Tôn đường chủ!"
Lúc này mọi người đã gặp mặt, Dư Thiên Hùng nhìn về phía Tôn Hằng, nói: "Mấy ngày nay tên của ngươi ta đã được nghe từ trong thư truyền đến, cảm thấy rất khâm phục! Bậc hào kiệt cỡ này, coi như ở Âu Dương Phủ, cũng không có nhiều."
Tôn Hằng lúc này, đã có chức vị Đường chủ, là Đường chủ của Đông đường sông!
"Bang chủ quá khen rồi!"
Tôn Hằng sắc mặt không đổi chắp tay thi lễ, đôi mắt chuyển động, nhìn về những người phía sau đoàn xe.
Một người trong đó, càng làm cho đôi mắt hắn khẽ nhúc nhích
Support your favorite authors and translators in webnovel.com