Trong mật thất.
Hai tay của Tôn Hằng kẹp vào nhau, một viên bảo châu bị kẹp ở trong lòng bàn tay, mơ hồ tỏa ra quầng sáng lấp lánh.
Giao Long Châu, vậy này là bảo vật trong người của Giao Long ngàn năm, tích lũy năng lượng khổng lồ.
Một tên mới luyện võ bốn năm như Triệu Minh Nghĩa, dựa vào vật này liền có thể có nội khí hùng hậu hơn Trương Huyền Nghiệp.
Tuy lúc này linh tính trong hai viên bảo châu khác đã biến mất, chỉ còn lại vỏ, nhưng còn dư lại một viên này, cũng đủ để cho Tôn Hằng cảm thấy mỹ mãn.
Rất lâu sau, quầng sáng trên mặt Giao Long Chân biến mất, Tôn Hằng cũng từ trong trạng thái vận công mở mắt ra.
Chân khí trong cơ thể cuồn cuộn, vận chuyển linh động.
Dựa vào suy đoán của hắn, thì dùng thêm nữa năm một năm, là có thể đả thông toàn bộ kinh mạch, tiến giai nhất lưu cao thủ!
Hai mươi tuổi nhất lưu cao thủ, đã bao nhiêu năm rồi chưa xuất hiện ở Trần quận?
Hơn nữa...
Kim Thân Công!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com