Sau một lúc lâu thì giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của chị gái kia mới vang lên trong đầu hắn.
"Ngươi có chuyện gì cần nên mới gọi ta chứ gì."
Vương Bảo Nhạc nghe thế thì cười toe toét, trong mắt lại lóe lên. Những lời này của đối phương đã chọt thẳng vào mục đích của hắn trước đó, từ điểm này khiến Vương Bảo Nhạc xác định được một chuyện.
Chị đẹp này của hắn có thể thông qua bản thân hắn hoặc cách gì đó mà phát giác ra những chuyện bên ngoài, ví như mảnh vỡ này vậy, có khi hắn vừa lấy được thì đối phương đã biết rồi nhưng vẫn không hề nhắc tới...
"Chị đẹp hiểu lầm Bảo Nhạc rồi. Em sao có thể là loại người như thế được. Em vốn định tặng mảnh vỡ này cho chị đẹp làm quà sinh nhật nè."
Vương Bảo Nhạc chớp mắt, lập tức xun xoe.
"Quà sinh nhật ư?"
Chị đẹp kia ngớ ra.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com