Nhìn con Vượn Kim Cương bay đi xa dần về phía Ngự Thú các, sắc mặt Vương Bảo Nhạc dần trở nên âm trầm. Hắn xoay người đi về phía động phủ, trên đường đi thì nhanh chóng nghĩ ra một loạt ý tưởng.
"Ném hạt châu tự bạo vào con vượn đê tiện đó à? Không được, như thế thì dễ lòi quá."
"Sai đám muỗi đi đốt nó ư? Đây cũng là một ý kiến hay, nhưng nếu nó nổi giận, Ngự Thú các mà điều tra thì mình cũng dễ lộ..."
"Châm ngòi ly gián? Khiến nó xích mích với trưởng lão của Ngự Thú các? Cái này khó quá... Không phải chuyện người thông minh như ta nên làm."
"Giờ phải làm sao đây..."
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, nhớ lại kinh nghiệm của mình từ bé tới lớn, cuối cùng gạch bỏ từng cái, mãi cho đến khi quay về động phủ thì hắn mới chợt dừng bước.
"Con Vượn Kim Cương này là đực hay cái nhỉ?"
Vương Bảo Nhạc ngẫm nghĩ, sau khi nhớ kĩ lại thì trong đầu không khỏi dâng lên cảm giác không cam lòng, xác định con Vượn Kim Cương này là đực.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com