"Tại sao lại như thế? Tại sao tối qua mình lại không trông coi cô ấy cẩn thận chứ! Lúc đi ngủ sao lại không để ý là cô ấy không có ở trong lều chứ…" Cả người Văn Bội Linh run rẩy, cô ấy đang được một cô gái khác an ủi, có thể thấy cô ấy đang sợ hãi đến mức nào.
"Không sao đâu, Thục Nhã sẽ không sao đâu…" Bản thân Tương Trì Thi cũng vô cùng sợ hãi, nhưng cô ta cố sức gắng gượng để bản thân bình tĩnh lại.
Sau khi Vân Tiên nhảy xuống, cô đi về phía đó.
"Đã tìm thấy chưa?" Khi mấy cậu nam sinh quay lại từ bờ biển thì Văn Bội Linh vội vàng nắm chặt tay Lãnh Hàn Triết hỏi.
Lãnh Hàn Triết lắc đầu, anh ta đẩy tay Văn Bội Linh ra một cách khéo léo, sau đó đi về phía Vân Tiên và Mộc Doanh.
"Vân Tiên, gặp phải tình huống như thế này, chúng ta nên rời đi hay là…" Lãnh Hàn Triết đang hỏi ý kiến của Vân Tiên.
"Ở lại." Vân Tiên lên tiếng mà không hề suy nghĩ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com