Tâm trạng vẫn còn đang kích động của Lăng Dật Trần bỗng bị dập tắt, cậu ta cũng không biết mình đã chọc giận gì tới Vân Tiên, lập tức ngẩn người ra.
Đợi sau khi kịp phản ứng lại thì khóe miệng Lăng Dật Trần liền khóe miệng, hỏi Vân Tiên: "Không phải chứ, Vân Tiên, vì sao lại không được nói ra?"
"Bảo cậu đừng nói thì đừng nói." Vân Tiên chỉ lườm Lăng Dật Trần, nói xong liền quay người bỏ đi.
Vân Tiên đi thì đương nhiên Tư Dịch cũng đi theo.
Trương Thiệu Phong thấy thế cũng cười hì hì xô vào người Lăng Dật Trần một cái rồi chạy về phía Vân Tiên.
Trương Thiệu Phong đã đi theo Vân Tiên thì Trương Kiện cũng đi theo.
Lăng Dật Trần không đi theo ngay, cậu ta còn đứng ngây ra đó, trên tay vẫn đang cầm một đống xiên kẹo hồ lô, cậu ta không khỏi lầm bầm một câu: "Ủa, tôi đã nói sai gì sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com