"Đúng thế đấy! Yêu thú chính là yêu thú, suy cho cùng cũng chỉ là loài thú vật, tốt nhất là nên làm linh sủng đi theo loài người chúng ta hưởng phúc. Ha ha, chúng lấy đâu ra trí khôn mà tính kế hãm hại chúng ta?"
Hột Khê nhíu mày, ánh mắt nhìn đám người này như nhìn một lũ ngu muội.
Vệ Thành Uyên, Tăng Thủ Nhạc và phần lớn người của phân viện Hoang Y đã trầm ngâm suy nghĩ, gương mặt ai cũng có vẻ nghiêm trọng. Thế mà lại có một số kẻ tự cho mình là cao quý, cảm thấy yêu thú trời sinh đã ngu xuẩn thấp hèn hơn mình, chết đến nơi rồi mà vẫn không hiểu ra.
Trong không gian, vốn dĩ Tiểu Kim Long còn định ra xem có thể hỗ trợ phá giải trận pháp hay không, giờ nghe mấy người này nói thế lập tức giận tím mặt, nghiến răng nghiến lợi ở lì trong không gian không thèm ra nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com