Khóe miệng Nam Cung Dục lại càng nhoẻn cao, trong lúc đó còn không quên khiêu khích khoe khoang với Huyền Mục.
Huyền Mục hừ lạnh một tiếng, rất muốn không đếm xỉa đến Nam Cung Dục. Nhưng thấy Hề Nguyệt cẩn thận chữa thương cho Nam Cung Dục, dường như đã quên mất sự tồn tại của mình, hắn lại cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
Ngay từ đầu, hắn đã vừa coi thường vừa ghét bỏ Nam Cung Dục. Tên đó chỉ là một võ giả cỏn con ở hạ giới thôi mà, hắn đâu coi ra gì. Thế nhưng sau khi hai người đánh xong một trận, lại có cảm giác tán thưởng lẫn nhau rất khó nói.
Huyền Mục ở đại lục Mịch La nhiều năm rồi, sớm đã quên mất cảm giác vui vẻ sảng khoái khi đánh nhau với người khác là như thế nào. Nhưng hôm nay đánh cùng Nam Cung Dục trận này, hai người lại đều tận hứng, Huyền Mục lại nảy sinh cảm giác khâm phục dành cho Nam Cung Dục.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com