Tiểu Trì sửng sốt, ngay sau đó thuận theo cái vuốt ve của cô, tựa vào lòng Hột Khê, nở nụ cười ấm áp tựa thủy tinh trong suốt.
Nam Cung Dục ở bên cạnh nhíu mày, cực kỳ khó chịu nhìn Tiểu Trì đang tựa vào lòng Hột Khê, chỉ muốn đạp một phát đá văng cậu ra ngoài, nhưng cuối cùng, hắn vẫn nhẫn nhịn chịu đựng.
Lục Chỉ Hi vừa quay đầu bắt gặp cảnh Nam Cung Dục cau mày nhìn Hột Khê. Cô ta bỗng nghĩ đến gì đó, hít sâu một hơi, tiến lên phía trước rồi nói: "Độc thuật của Hề thần y quả nhiên rất cao siêu, ta cũng phải bái phục."
"Chỉ là sở trường của ta là chữa bệnh cứu người, không đi sâu nghiên cứu về các loại độc dược, hôm nay suýt nữa thì hại chết sư muội của ta. Tuy nhiên nếu Hề thần y đứng bên cạnh xem, tại sao không nhắc nhở một tiếng mà trơ mắt chứng kiến sư muội của ta uống thuốc độc vào. Nếu hôm nay ta không mang theo Cửu Khúc Linh Tham Đan, vậy thì chẳng phải xét về bản chất, Hề thần y vẫn chính là kẻ giết người hay sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com