Còn về việc rốt cuộc thì sao phải chuẩn bị nửa canh giờ, e là cũng chỉ có Minh Vương điện hạ đang cười như mèo ăn vụng được cá rán mới biết được điều này.
Lúc này trong phủ Nạp Lan đang mở tiệc tối ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt, đương nhiên Nạp Lan Chính Trạch đang ở tiền viện tiếp đón khách rồi. Nhưng mà Nạp Lan Chính Trạch lại không hề lơi lỏng công tác bảo vệ ở cửa thư phòng. Thậm chí lúc này hộ vệ tuần tra xung quanh thư phòng còn nhiều gấp đôi so với ngày thường.
Chẳng qua đối với Hột Khê và Nam Cung Dục, đám hộ vệ của phủ Nạp Lan chỉ là những con tép, đương nhiên giải quyết dễ như trở bàn tay rồi.
Chẳng mấy chốc, những hộ vệ đó đều ngã xuống đất, ngủ say như lợn chết.
Hột Khê lấy châm bạc ra, cắm vài cái lên đầu những tên hộ vệ này, sau đó lại bảo Nam Cung Dục đỡ đám hộ vệ này dậy, duy trì tư thế đứng thẳng.
"Qua một nén nhang nữa thì bọn chúng sẽ tỉnh lại, nhưng mà hoàn toàn không nhỡ rõ đã từng xảy ra chuyện gì cả."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com